Xin giã biệt bạn lòng ơi - Trao trả môi người cười Vì hai lối mộng hai hướng đi - Mình thương nhau chưa trót Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời - Cho dù chưa lần nói Nhưng nếu còn đẹp gì nhau - Xin nhẹ đi vào đời Gợi thương tiếc nhiều đau bấy nhiêu - Mình chia tay đi nhé Đễ chốn nao với chiều mưa gió lộng - Ta dừng vui bến mộng Thôi nhắc nhở để mà chi - Quay về xưa làm gì hai hướng đi - Niềm ưu tư tôi đếm Từng bước trên phố nhỏ đau gót mềm -Sao rụng nửa đường đêm ... Đêm nay em ngồi lặng yên nghe anh kể chuyện xưa bao năm lắng trong tim Tình mình từ thuở đôi mươi, mà ta chưa biết, nên để lỡ duyên đời Nghiêng nghiêng đôi nét mực xanh trong lưu bút ngày xưa em đã viết tặng tôi Mộng đời còn có đêm nay, ta hò hẹn nhau đây, ôn lại chuyện chúng mình Đời anh đã bao phen gió sương gót chân in chiến trường Làm quen với đêm canh gió lộng, với mưa khuya núi rừng Đời tôi ngày ngày khi chiều chết trên đường phố Giọng ca nhịp đàn mang về tám hướng tâm tư Dù xa nhau em ơi, lòng ta luôn nhớ đời, vì chờ mong còn dài Khuya nay anh đi rồi, làm sao em ngăn được, thà vui đi cho trót đêm nay Nhiều lần mình trắng bàn tay, như chuyện xa xưa ấy, xin đừng nhớ hay buồn Đôi ta không sống vì nhau khi kẻ ở người đi, thôi thương tiếc mà chi Đường về ngõ tối hai nơi, có phải vì sao rơi, đêm hò hẹn hết rồi Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga đưa tiễn người trai lính về ngàn Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi biết người ra di vì đời Trở gót bâng khuâng, tôi hỏi lòng đêm nay buồn không? Chuyến xe đêm lạnh không? Để người yêu vừa lòng
Xin giã biệt bạn lòng ơi - Trao trả môi người cười Vì hai lối mộng hai hướng đi - Mình thương nhau chưa trót Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời - Cho dù chưa lần nói Nhưng nếu còn đẹp gì nhau - Xin nhẹ đi vào đời Gợi thương tiếc nhiều đau bấy nhiêu - Mình chia tay đi nhé Đễ chốn nao với chiều mưa gió lộng - Ta dừng vui bến mộng Thôi nhắc nhở để mà chi - Quay về xưa làm gì hai hướng đi - Niềm ưu tư tôi đếm Từng bước trên phố nhỏ đau gót mềm -Sao rụng nửa đường đêm ... Đêm nay em ngồi lặng yên nghe anh kể chuyện xưa bao năm lắng trong tim Tình mình từ thuở đôi mươi, mà ta chưa biết, nên để lỡ duyên đời Nghiêng nghiêng đôi nét mực xanh trong lưu bút ngày xưa em đã viết tặng tôi Mộng đời còn có đêm nay, ta hò hẹn nhau đây, ôn lại chuyện chúng mình Đời anh đã bao phen gió sương gót chân in chiến trường Làm quen với đêm canh gió lộng, với mưa khuya núi rừng Đời tôi ngày ngày khi chiều chết trên đường phố Giọng ca nhịp đàn mang về tám hướng tâm tư Dù xa nhau em ơi, lòng ta luôn nhớ đời, vì chờ mong còn dài Khuya nay anh đi rồi, làm sao em ngăn được, thà vui đi cho trót đêm nay Nhiều lần mình trắng bàn tay, như chuyện xa xưa ấy, xin đừng nhớ hay buồn Đôi ta không sống vì nhau khi kẻ ở người đi, thôi thương tiếc mà chi Đường về ngõ tối hai nơi, có phải vì sao rơi, đêm hò hẹn hết rồi Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga đưa tiễn người trai lính về ngàn Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi biết người ra di vì đời Trở gót bâng khuâng, tôi hỏi lòng đêm nay buồn không? Chuyến xe đêm lạnh không? Để người yêu vừa lòng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét